Sông Vàm Cỏ Đông
Hàng dừa cau trăng mờ soi bóng
Vàm Cỏ Đông đ̣ thả xuôi ḍng
Tiếng ḥ lảnh lót nghe thấm thiết !
Động ḷng lữ khách đứng bên sông ?
Vàm Cỏ Đông nước trong xanh biếc
Cô lái đ̣ có biết hay không ?
Tôi thơ thẩn trên cầu nh́n xuống
Sáng đến chiều không mỏi ṃn trông .
Chiếc đ̣ đong đưa dáng em gầy
Trăng tàn xế bóng rọi nét thơ ngây
Khi gặp tôi em đừng ngó xuống
Để tôi nh́n mắt đen mày dài .
Tôi đứng nh́n theo chiếc đ̣ ngang
Đă bao lần đến ánh trăng tà
Đ̣ nhẹ lướt trên sông Vàm Cỏ
Trông ngóng chờ cô lái đ̣ qua .
Không ngại ngùng lính hỏi vài câu
Có thương tôi em đừng khách sáo
Tôi hănh diện em người Vàm Cỏ
Nước thanh b́nh tính chuyện mai sau .
Nguyễn Minh Châu – Cựu QT Đức Hoà